“Ten: The Curse Returns” – phim kinh dị do Chi Pu thủ vai chính – có dàn diễn viên toàn diện nhưng cốt truyện yếu và tình tiết rời rạc.
* Đoạn giới thiệu nội dung phim
Tác phẩm tiếp tục câu chuyện về Mười – hiện tượng phòng vé năm 2007 với doanh thu gần 30 tỷ đồng. Phần phim mới có nội dung tách biệt với phần cũ, với sự tham gia của hai diễn viên chính – Chi Pu và Rima Thanh Vy. Ba gương mặt của phần một – Hồng Ánh, Bình Minh, Anh Thư – cũng tham gia vào mạch truyện nhớ lại quá khứ.
Chọn kịch bản khá quen thuộc với dòng kinh dị, phim xoay quanh Linh (Chi Pu) – một cô gái đam mê hội họa, làm việc trong phòng tranh. Tình cờ gặp lại cô bạn thân Hằng (Rima Thanh Vy) sau một thời gian xa cách, Linh được cô bạn rủ về căn biệt thự cổ nơi cô đang sống. Linh phát hiện ra nhiều điều bí ẩn trong ngôi nhà, như cái nhìn sau lỗ thủng trên tường, bé gái trốn ngoài hành lang, chiếc thòng lọng của người tự tử … Nhận thấy Hằng có nhiều điểm bất thường, Linh tìm cách bỏ đi. nhà nhưng bất lực vì nhiều chuyện xảy ra liên tiếp, níu kéo cô lại.
Diễn xuất vững chắc là điểm mạnh của cô ấy Mười so với các bộ truyện việt nam gần đây. Trở lại màn ảnh rộng sau ba năm kể từ bộ phim Chị em gái (2019), Chi Pu đảm nhận một nhân vật có đời tư phức tạp. Linh từng mắc sai lầm xen vào mối quan hệ của cô bạn thân, trở thành kẻ thứ ba – nguồn cơn dẫn đến bi kịch trong phim. Nam diễn viên ghi điểm ban đầu khi thể hiện sự tò mò xen lẫn hoang mang trong phân đoạn lạc vào không gian của ngôi biệt thự bí ẩn. Đau khổ vì bị phản bội, Linh ban đầu muốn bỏ trốn nhưng quyết định đối mặt với quá khứ để sửa chữa lỗi lầm. Chi Pu phù hợp với tâm trạng thất thường, từ đó giúp người xem đồng cảm hơn với câu chuyện của Linh.
So với Chi Pu, Rima Thanh Vy – diễn viên chính – nổi trội hơn hẳn về diễn xuất. Dù là tên tuổi mới nhưng cô được giao nhiều cảnh tâm lý. Tiết mục của Thanh Vy gợi cảm giác xót xa, sợ hãi trong cảnh Hằng gặp lại Linh tại nhà tang lễ. Xuyên suốt bộ phim, Thanh Vy bộc lộ nỗi đau của một người mất tất cả sau hàng loạt biến cố, chỉ còn ý chí báo thù. Vai Hằng đi lạc được nam diễn viên lột tả khá tốt nhờ kỹ năng diễn xuất bằng cơ mặt và ánh mắt.
Trong dàn diễn viên cũ, sự góp mặt của Hồng Ánh là một điểm sáng. Nếu ở phần đầu, vai Hồng – cô vợ ghen tuông với nhân tình của chồng (Bình Minh) – chỉ xuất hiện chớp nhoáng thì trong phim mới Hồng Ánh có nhiều cảnh quay chứng tỏ khả năng diễn xuất của mình. Ở một phân đoạn quay dài (cảnh quay dài, không có đoạn cắt cảnh), góc quay cận cảnh đã ghi lại được kỹ năng chuyển biến tâm lý của Hồng Ánh: từ đau đớn, tan vỡ đến hận thù. Giọng nói chậm rãi, căng tràn sức sống của nam diễn viên giúp cảnh phim trở thành khoảng lặng đầy cảm xúc cho người xem.
Bối cảnh chính – một ngôi biệt thự cổ – cũng là một lợi thế nhờ sự đầu tư của ê-kíp. Bộ phận mỹ thuật dàn dựng để khắc họa song song hai thời kỳ trong phim – thập niên 1940 và thời nay. Không gian biệt thự chủ yếu là tông màu tối và xám tạo cảm giác cổ điển và lạnh lẽo. Nhóm đã dành phần lớn số tiền để xây dựng lại ngôi nhà hoang ở Đồng Nai – được xây dựng từ thời Pháp thuộc. Đạo diễn cho biết họ mất hai tháng để xây dựng, trang trí nội thất, sau đó phá dỡ và trả lại nguyên trạng ngôi nhà khi quay xong.
Phim gặp điểm trừ chủ yếu ở kịch bản dài dòng và rời rạc. Nửa đầu có nhiều chi tiết thừa nhưng thiếu điểm nhấn để níu chân người xem. Quá trình Linh thâm nhập và tìm hiểu ngôi biệt thự cổ, những hiện tượng kỳ bí diễn ra đều đặn, không đẩy mức kinh dị tối đa. Phần jumpscare (hù dọa bất ngờ) có phần dễ đoán do mô-típ quen thuộc và đạo diễn không tạo ra sự căng thẳng trước đó.
20 phút cuối, nhịp phim lại gấp gáp khi hai nhóm nhân vật cùng xuất hiện. Việc phải giải quyết một lúc hai mâu thuẫn khiến tình hình trở nên rối rắm và mâu thuẫn. Một nhân vật trong phim được sắp đặt với dụng ý tạo ra một khúc quanh bất ngờ, nhưng cũng dễ hiểu vì chưa có lời giải thích đầy đủ.
Mười Lời thoại cũng có những hạn chế – thực trạng chung của nhiều phim Việt. Nhiều câu thoại đậm chất ngôn tình khiến cách đối đáp của nhân vật có phần thiếu tự nhiên.
Mai Nhật