Khi đang chạy xe vào lề đường tìm chỗ đậu xe, anh Dũng thấy một phụ nữ từ trong cửa hàng đi ra, mở cửa xe và tri hô: “Đây không phải chỗ để xe”.
Bực tức, anh ta tắt máy và bước xuống quán trà đá cạnh quán của người phụ nữ vừa mắng mình, dù nơi anh ta định dừng lại là một tiệm bánh mì cách đó 3 quán. “Muốn đậu xe thì phải từ từ, không có chuyện xe máy bị dừng”, một người làm trong ngành xây lắp điện tại TP Lạng Sơn cho biết.
Thấy anh đậu xe ở lề đường trước quán, người phụ nữ bực tức, vào chợ gần đó mua hai hũ mắm tôm. Loanh quanh một hồi, cô lại bị ngã vào gốc cây trước nhà.
Nhìn từ bên ngoài, chiếc xe bán tải của anh Dũng đậu dưới lòng đường, sát vỉa hè, chắn ngang nửa mặt tiền cửa hàng thời trang và hơn nửa quán trà đá bên cạnh. Anh cho biết, đường thành phố Lạng Sơn rộng, phố đó không có biển báo dừng nên anh không phạm luật. Anh cũng cố gắng tìm chỗ để xe để không ảnh hưởng đến mặt tiền của cửa hàng, tuy nhiên, thái độ của chủ cửa hàng khiến anh khó chịu.
Thành phố Lạng Sơn nơi anh Dũng sinh sống có diện tích lớn gấp 6 lần, dân số chỉ bằng 2/3 quận Cầu Giấy, Hà Nội. Nếu như anh Dũng thỉnh thoảng gặp rắc rối vì tìm chỗ đậu xe thì anh Nguyễn Đức Ngọc (34 tuổi, ở Cầu Giấy) hầu như ngày nào cũng khốn đốn vì thăng trầm, thậm chí tranh cãi chuyện tìm chỗ đậu. .
Trước khi đến một địa điểm, hành động đầu tiên của Ngọc là kiểm tra xem còn chỗ để xe hay cách điểm đến bao nhiêu km. Tuy nhiên, nhiều lần anh đỗ xe ở lòng đường, nơi cấm đỗ xe vẫn không được. Mỗi khi anh chuẩn bị đỗ xe, có người từ các cửa hàng gần đó chạy ra vẫy tay “đừng đỗ xe ở đây”, thậm chí còn la hét, chửi thề. Thậm chí, một số nơi còn tự làm biển cấm đỗ xe sát lề đường, đặt các phiến đá lớn hoặc các ô đánh dấu ghi rõ không được đỗ xe tại vị trí đó.
“Khó nhất vẫn là những người lái xe taxi của chúng tôi”, anh Minh Đức, 37 tuổi, một tài xế taxi công nghệ cho biết. Mỗi lần vào trung tâm thành phố, chưa kịp dừng xe cho khách xuống xe, anh đã bị nhân viên bảo vệ đuổi đi, đạp xe, thậm chí tạt sơn đen biển số.
Trên một diễn đàn mạng xã hội dành cho tài xế ô tô với một triệu thành viên, hàng chục bài đăng chia sẻ cảnh ngộ của các tài xế khi tìm chỗ đậu xe trong khu đô thị đông dân cư. Có người bị chủ quán dùng chổi quét nhà, lăng mạ, thậm chí tạt mắm tôm, tạt sơn …
Nhưng cũng không ít người chỉ trích người trông xe chiếm dụng cửa của gia đình người khác, che mặt tiền cửa hàng kinh doanh. Bà Nguyễn Thị Hằng, 41 tuổi, chủ một quán ăn vừa mang hai chiếc ghế nhựa cho biết: “Muốn tử tế cũng khó, muốn hạnh phúc thì phải mỗi người mỗi nơi”. và đặt chúng trên lề đường trước quán để tránh bị bắt nạt. Ô tô chiếm chỗ, vừa nói.
Bán trà đá dọc một con phố ở Cầu Giấy đã hai năm nay, chị không ít lần “phát điên” vì có người đậu xe trước quán, từ sáng đến tận khuya. Để thuê một địa điểm bán hàng trên con phố này, cô phải mất 500.000 đồng mỗi tháng, gọi là tiền mặt bằng. “Khách uống ly chè, ăn kẹo mới lãi 5.000 đồng cả gốc lẫn lãi. Ngày trung bình 250.000 đồng, đậu xe khách không thấy quán thì kiếm đâu ra”. một lợi nhuận, “cô ấy phân tích.
Đối với chị Hằng, mặt tiền là quan trọng, những cửa hàng cho thuê trên 10 triệu đồng như anh Triệu Hùng, 51 tuổi, ở Đống Đa, mặt tiền không cho ô tô nào vào được. Nhân viên bảo vệ tại chỗ của anh Hùng ngoài nhiệm vụ trông xe còn phải liên tục hướng dẫn khách hàng vào quán cách đỗ xe ở vị trí không chiếm dụng mặt tiền của cửa hàng anh và các cửa hàng xung quanh. “Nhiều khi bảo vệ hai nhà hàng hay hùa nhau cũng chỉ vì chỗ để xe của khách”, anh nói.
Năm ngoái, cũng tại Đống Đa, một người đàn ông 26 tuổi bị kết án 12 năm tù vì tranh chấp chỗ đậu xe. Nam thanh niên chạy xe đến nhà bạn gái nhưng dừng lại trước nhà một người phụ nữ. Hai bên xảy ra cự cãi, tài xế lên xe định bỏ đi thì bị chủ xe đứng chặn đầu leo lên ca-pô. Nam thanh niên vẫn nổ máy, tăng ga thì bị nhiều người truy đuổi khiến người phụ nữ ngã xuống đường, trọng thương, tỷ lệ thương tật 63%.
Xung đột giữa tài xế với chủ cửa hàng và chủ nhà nghỉ để xe không chỉ là câu chuyện ứng xử, mà là hệ quả của một nghịch lý: sự phát triển của hệ thống giao thông không theo kịp sự gia tăng phương tiện giao thông đường bộ. bộ.
Kết quả khảo sát của Viện Chiến lược và Phát triển Giao thông vận tải (Bộ Giao thông Vận tải) cho thấy, sau đợt dịch Covid-19, hiệu ứng “lò máy nén” khiến số chuyến xe bình quân trong ngày của người dân tăng từ 3,7 lên 3,9. Bên cạnh đó, nhu cầu mua sắm phương tiện cá nhân, đặc biệt là ô tô thời điểm hiện tại đã tăng từ 11-13% đến 17%.
Tuy nhiên, theo Sở Giao thông Vận tải Hà Nội, diện tích các điểm, bãi đỗ xe chỉ đáp ứng được khoảng 10% tổng nhu cầu đỗ xe trong khu vực nội thành. Gần 90% phương tiện đậu tại các điểm trông giữ chung cư, khu đô thị, bến bãi, công sở, lòng đường, vỉa hè, ngõ cụt, sân trường học, bệnh viện và tại các bãi đất trống kinh doanh. dự án…
Hồ Chí Minh, mỗi ngày bổ sung hơn 100 ô tô và gần 600 xe máy. Trong khi đó, một cuộc khảo sát do PGS.TS. GS.TSKH Vũ Anh Tuấn, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu GTVT Việt Đức cùng các cộng sự cho thấy, bãi đỗ xe ở trung tâm thành phố mới đáp ứng được 30% nhu cầu của người dân.
Tại Hà Nội, trong số hơn 100 dự án xây dựng bãi đỗ xe được nghiên cứu, chỉ có 57 dự án đã hoàn thành. Hồ Chí Minh, theo quy hoạch, trung tâm thành phố sẽ có 4 bãi đậu xe ngầm, đáp ứng khoảng 6.000 ô tô và 4.000 xe máy nhưng sau 15 năm vẫn chưa có dự án nào triển khai vì vướng thủ tục, vướng mắc liên quan. để tài trợ.
Chuyên gia Vũ Anh Tuấn cho rằng, việc thiếu chỗ để xe là do công tác quy hoạch, quản lý. Thói quen để xe sát nơi mua bán của người dân đã hình thành từ xa xưa, khi còn nhiều xe đạp, ít xe máy và hầu như không có ô tô. Nhưng sự phát triển của các đô thị làm cho nhập cư tăng, thu nhập tăng, số lượng phương tiện cơ giới phát triển nhanh chóng. Thực tế, từ những năm 1990, các cơ quan quản lý đã phải kiểm soát việc đậu, đỗ xe theo quy định. Ông nói: “Bây giờ, sau ba thập kỷ, không dễ để phá bỏ thói quen.
Bên cạnh việc quy hoạch các điểm đỗ xe tập trung, theo ông Tuấn, cơ quan quản lý giao thông phải phân tích điểm nào được phép đỗ xe miễn phí, nơi nào phải nộp phí, phạt khi đỗ xe trái phép.
Với các giải pháp như vậy, 70% nhu cầu đậu xe sẽ được đáp ứng. 30% còn lại, để giải quyết, ông Tuấn Anh đề xuất phát triển hệ thống giao thông công cộng để người dân hạn chế sử dụng phương tiện cơ giới cá nhân. Đồng thời, người dân đỗ xe tại các trạm thu phí phải tính toán theo giờ, lũy tiến mức phí theo thời gian, để có ý thức hơn trong việc sử dụng thời gian, tiết kiệm chỗ đỗ xe.
“Thông qua đó, Nhà nước lấy nguồn thu từ phí đỗ xe để phát triển giao thông công cộng, hệ thống giao thông thông minh. Người dân cũng hình thành thói quen ý thức và văn minh hơn”, ông nói.
Khi “cuộc chiến gửi xe” không còn lối thoát, Đức Ngọc đang dần hối hận về quyết định mua xe của mình. “Nếu thường xuyên phải di chuyển ngoại tỉnh hoặc công việc phải có ô tô, còn không thì lấy tiền làm việc khác chứ chạy xe trong nội thành thì căng thẳng lắm”, anh chia sẻ kinh nghiệm.
Phạm Nga