Ca sĩ Ưng Hoàng Phúc từng phải bán nhà, xe, thuê trọ vì cô điều trị bệnh thoát vị đĩa đệm suốt 15 năm.
* Chạm là cuốn sách về Ưng Hoàng Phúc, được phát hành vào đầu tháng 9, kể về một ca sĩ từ nhỏ đến khi nổi tiếng, phải nghỉ hát vì bạo bệnh. Sau phần một, VnExpress tiếp tục trích dẫn nội dung. Tên các đoạn trích do tòa soạn đặt.
Sau khi phát hành vol 5 GroundswellCăn bệnh thoát vị đĩa đệm hành hạ tôi khiến tôi phải ngồi xe lăn và phải phẫu thuật nhiều lần. Vào thời điểm đen tối đó, tôi đã dùng hết số tiền tiết kiệm được rồi bán nhà lấy tiền tiêu xài. Đau đớn như vậy, tôi thậm chí không thể sống một cuộc sống bình thường, không còn ý chí vực dậy niềm đam mê ca hát của mình, tôi chỉ biết nằm dài và dành số tiền cuối cùng để chạy chữa. Điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, tôi không biết.
* Ưng Hoàng Phúc: ‘Bầu show từng xài bao cát của tôi’
Rõ ràng, những chấn thương khi luyện tập vũ đạo cùng nhóm năm đó là điều hết sức bình thường. Tôi không hiểu sao bây giờ chấp nhận lời khuyên “chuyển nghề, vì đây là chứng đau kinh niên”. Đây là sự thật mà một chàng trai 20 tuổi với sự nghiệp lẫy lừng trước mặt không thể ngay lập tức chấp nhận.
Ca phẫu thuật đầu tiên thành công, nhưng phải mất ba tháng để hồi phục. Nằm ở công ty dưỡng bệnh, khi bình phục một chút, tôi bắt đầu nhận show … Cuối năm là bữa tiệc của nghệ sĩ, bận show. Mặc dù lưng của tôi vẫn chưa hoàn toàn lành lặn, nhưng thật khó để tôi từ chối những lời mời. Tôi bắt đầu đi hát trở lại, đúng nửa năm thì hết hợp đồng với Cánh Chim Việt, rồi bắt tay với anh Quang Huy. Hành trình rong ruổi bào mòn sức khỏe nhanh hơn tưởng tượng. Bác sĩ khuyên tôi nên nghỉ việc … Cơn đau lại tìm đến tôi, với cường độ mạnh hơn.
Những lần phẫu thuật thứ hai, thứ ba, thứ tư cũng đến cứu tôi khỏi cơn đau thấu xương khiến tôi phải nằm nhà cả ngày, bất động như thể bị liệt. Không đi biểu diễn, hoạt động liên tục, ở nhà suốt ngày để dưỡng sức trong nhiều năm …
Tiền như núi phải lở, tôi có khi bán từng tài sản một. Khi tôi bán căn nhà và chiếc xe cuối cùng của mình, tôi bắt đầu thuê một nơi khác để sống. Đó cũng là lúc tôi gặp Kim Cương.
Tôi đau đớn và tức giận vì bệnh tật, vợ tôi vẫn nhẫn nhịn, động viên.
Tôi bị thoát vị đĩa đệm kéo dài từ năm 2001 đến năm 2015. Suốt 15 năm, cơ thể tôi đau nhức triền miên. Tôi đã trải qua bốn lần phẫu thuật, hai lần mổ hở, hai lần mổ nội soi. Ba ca phẫu thuật ở Việt Nam, mỗi ca có chi phí vài trăm triệu đồng. Và thời gian đến Singapore tốn hơn 20.000 USD. Sau ca mổ, tôi phải nằm viện theo dõi sức khỏe, thuốc men, viện phí… vô cùng tốn kém. Trong thời gian đó, sự nghiệp của tôi bị gián đoạn.
Không có thu nhập, tôi phải bán nhà để chữa bệnh, rồi phá sản dần dần. Tuy nhiên, bệnh không tiến triển mà vẫn như cũ. Trong thời gian điều trị, tôi buồn bã, suy sụp tinh thần. Tôi đau quá, nằm liệt giường. Đau lưng. Tôi cứ khóc: “Đau quá bà xã ơi, đau quá…”. Tôi than thở trong tuyệt vọng, thậm chí không nghĩ đến việc trở lại sân khấu. Đứng không nổi thì làm sao mà nhảy được? Đôi khi vì quá đau mà tôi bực tức, bực bội nhưng vợ vẫn nhẫn nhịn và động viên tôi rất nhiều.
Tôi tập thể dục nhịp điệu, nhào lộn… sai tư thế dẫn đến xương đè xuống đĩa đệm, gây tụ máu. Tại thời điểm tôi điều trị, phương pháp điều trị chỉ cải thiện được phần ngọn nên bệnh không khỏi hẳn mà còn tái phát nhiều lần. Các bác sĩ đã cắt lồi đĩa đệm và can thiệp bằng dây thần kinh nhưng xương vẫn bị lệch, vài năm sau chèn ép xuống gây đau nhức.
Năm 2016, tôi dự định lên bàn mổ lần thứ 5. Lần này tôi đang tham gia một chương trình trực tiếp và chia sẻ câu chuyện của mình. Sáng hôm sau, một bác sĩ liên lạc với vợ tôi và nói: “Phúc không mổ được nữa vì làm như vậy rất nguy hiểm đến tính mạng. Phúc làm ơn cho tôi đi. Tôi có một phương pháp không cần phẫu thuật …”.
Tôi nghe vợ kể lại nhưng không tin và không quan tâm. Một ngày sau, bác sĩ này tiếp tục gọi điện cảnh báo: “Nghe anh nói một lần, mổ lại chết, qua anh miễn phí”. Lúc đó tôi đau lắm, không còn hy vọng gì nhiều. Nhưng nghe vợ thuyết phục, tôi mới đồng ý đi khám. Sau một tuần điều trị, tôi cảm thấy bớt đau hơn. Sau đó, tôi trải qua các thủ thuật như điều chỉnh xương bằng ghế tựa 135 độ, ghế 90 độ và các bộ gối khác. Một khóa học như vậy kéo dài ba giờ.
Tôi đã kiên trì tập luyện mỗi ngày và hoàn toàn bình phục sau một năm. Do phẫu thuật nhiều lần nên tôi bị biến chứng teo cơ.
Sau khi khỏi bệnh, tôi bắt đầu đi hát khắp các tỉnh thành từ Nam chí Bắc. Chương trình lớn nhỏ, thù lao cao hay thấp, tôi đều nhận hết. Tôi đi hát để khán giả thấy Ưng Hoàng Phúc không chỉ về mà còn rất khỏe. Sau đó, tôi cho ra mắt những ca khúc mới, series online… được khán giả yêu thích và đón nhận nồng nhiệt.
Ngoài những bản ballad thuần túy quen thuộc, tôi cũng cập nhật những xu hướng mới. Gần đây nhất, tôi hợp tác với Wowy và thêm phần rap vào bài hát để tạo sự mới mẻ, phong phú … Nhiều khán giả còn nhận xét giọng hát của tôi không còn hay như trước. Tôi thấy điều đó khá bình thường vì nó còn tùy thuộc vào góc độ nhìn nhận của mỗi người. Trong các chương trình, tôi thấy mọi người vẫn ủng hộ và bày tỏ sự yêu thích với giọng hát của tôi. Tôi vẫn dành thời gian luyện giọng mỗi ngày. Tôi cũng ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý để cơ thể cân đối.
Phần một, sẽ được tiếp tục …
Trích từ “Touch” (Viết bởi Liêu Hà Trinh, NXB Phụ nữ Việt Nam)